Mô tả
Thất phản cửu hoàn là Đại Đạo Kim Dịch Hoàn Đơn. Đó là điều bí mật của Trời Đất, đó là điều uý kỵ của quỉ thần. Lịch thánh xưa nay toàn truyền miệng cho nhau, không ghi lại thành văn tự, cho nên học giả thì đông như lông trâu, mà người biết Đạo thì hiếm như sừng con lân vậy. Lại còn thêm 3600 bàng môn, 72 khúc kính. Đem tà hỗn với chính, đem giả loạn với chân. Tuy có một hai chí sĩ, nhưng không phân biệt được ngọc với đá, nếu không phải là học đã phụ ơn Trời, thì họ cũng đã đem kiến thức cao minh của mình, để cho tà đạo mê hoặc, nhưng người như vậy hỏi có mấy người.
Nguỵ Bá Dương Chân Nhân sinh đời Đông Hán( từ 25 đến 220), được thầy là Trường Sinh Âm Chân Nhân truyền dạy. Ông có tư chất thông minh, lại có lòng thương xót hậu thế, nên đã dựa vào Chu Dịch để viết Tham Đồng Khế, chia làm Thượng, Trung, Hạ tam thiên. Tập đầu bàn về thuật Ngự Chính, tập giữa bàn về Lý Dưỡng Tính, tập cuối bàn về phương pháp Phục Thực( Ăn Uống). Ba vấn đề nhưng qui về một Lý. Mở môn hộ riêng, dùng nhiều ngụ ngôn, đón tiếp mọi người. Lấy hữu Tượng sánh với Vô Tượng, lấy hữu hình chỉ vẽ vô hình. Trong đó dược vật, hoả hầu cái gì cũng đủ.
Khi sách đã in, thì biếu Tùng Sự Thanh Châu, Cảnh Hưu Từ Công. Từ Công chú được 3 thiên. Phát minh nhưng điều vi diệu của Tham Đồng Khế.
Nguỵ Chân Nhân lại truyền cho người Đồng Quận (ở Cối Kê) là Thuần Vu Thúc Thông. Thuần Vu Thị cũng làm Tam Tướng Loại tam thiên, bổ sung những điều khuyết điểm của Tham Đồng Khế. Thế là Kim Đơn chi lý, đã phô bày ra hết không còn gì che dấu cả.
Như thế là cả 3 ngài đều chính mình tham chứng, tâm ấn viết thành sách. Các ngài không mô phỏng những gì sai trái, như đã thấy. Nên đây là cốt tuỷ của Tham Đồng. Vạn quyển đơn kinh của hậu thế sau này, đều lấy đây làm gốc. Cho nên ai cũng kêu là vạn cổ Đan Kinh chi chủ. Chu Tử (1130- 1200) viết Khảo Dị Chú Giải Tham Đồng, Trình Tử (1033-1107), Tượng Sơn ( 1139-1192) cũng thường khen sách này. Như vậy thấy rằng Nho gia cũng rất khen thưởng sách này.
Thiết nghĩ sách này, lưu truyền đã lâu, nên thứ tự đã rối loạn. Các người bình giải sách này, đều đưa ra ý kiến riêng của mình, hoặc đem đoạn trước cho ra đoạn sau, hoặc đem sau ra trước, hoặc lẫn Kinh văn với Chú thích, hoặc đem lời Tựa xếp lầm với Chính Văn. Chẳng những văn ý không ăn khớp với nhau, mà thứ tự cũng sai lạc. Lại cũng không phân biệt đâu là Kinh, đâu là Lời Chú. Cái gì là của Nguỵ Bá Dương, cái gì là của Cảnh Hưu Từ Công, cái gì là của Thuần Vu.
Cũng là một sách của Bá Dương, mà những kẻ vô tri, lại bàn Thái Chiến, hoặc là Thiêu Luyện, huỷ báng Thánh Đạo, làm mai một Chân Tông, làm mất lòng từ bi độ thế của 3 ông ( Nguỵ, Từ và Thuần Vu).
Năm Càn Long, Nhâm Dần (1782), may được một người Vô Danh là Ông Chân Nhân chú giải, lại được Thượng Dương Tử (Trần Tử Hư) Trần Chân Nhân chú. Kinh phân rõ ràng, tiết tự trước sau ám hợp. Kinh ra kinh, chú ra chú, chỗ nào thêm thì là thêm, văn ra văn, chú ra chú, gạo muối phân biệt, hắc bạch hiển nhiên, Chân Kinh bị oan khuất cả nghìn năm nay, đều được minh oan. Hai bài chú của 2 ông đem sánh với nhau càng thấy tề chỉnh. Tôi lấy bản Ông Trần làm chính, chính văn và thứ tự có gì không ổn, thì bỏ bớt đi. Phân tiết và chú thích lại, tất cả những gì Tỉ Tượng, Dụ Ngôn trong đó đều coi là phần toái (không cần), cùng với đại chúng xem đâu là Chân chỉ. Thế nào là Lô Đỉnh, thế nào là Dược Vật, thế nào là Âm Dương, thế nào là Ngũ Hành, thế nào là Tiên Thiên, thế nào là Hậu Thiên, thế nào là Hoả Hầu, thế nào là Phanh Luyện, thế nào là Nội Ngoại, thế nào là Chung Thuỷ, nhân hạt đều lộ, đầu đuôi toàn hiện.
Sách viết xong gọi là Tham Đồng trực chỉ. Nếu có ai đồng chí, xem và đọc nó, sẽ biết Tham Đồng chi Đạo. Đó chính là bí quyết của thánh hiền xưa nay, Ngộ Nguyên chú thích, không phải nói ngông cuồng. Nếu chính văn, tiết từ, có chỗ không ổn, mong các bậc cao minh sau này cải chính cho.
Năm Đại Thanh, Gia Khánh tứ tuế (1799), ngày Nguyên Đán, Xuân Kỷ Mùi, Thê Vân Sơn, Tố Phác, Tán Nhân, Ngộ Nguyên Tử Lưu Nhất Minh, viết lời tựa này tại Oa Trung.
MỤC LỤC
THAM ĐỒNG KHẾ
Tam Tướng Loại của Thuần Vu Chân Nhân
Thượng Thiên.
Chương 1. Pháp Tượng
Bắt chước Trời mà hành sự
Chương 2.Thiên Địa
Âm Dương
Chương 3.Thăng Ngao
Hoà Hợp Tứ Tượng
Chương 4. Lậu Khắc
Hoả Hầu
Chương 5. Bản Chi
Âm Dương, Tam Ngũ
Hạ Thiên. Đỉnh Khí Ca
Tóm tắt về phép Luyện Đơn
Tham Đồng Khế của Nguỵ Bá Dương.
Thượng Thiên
Chương 1. Kiền Cương.
Thiên Địa Âm Dương
Chương 2. Quân Tử
Ăn nói phải cho thành khẩn.
Chương 3. Dịch Hành
Thuận Thời, Thuận Lý
Chương 4. Cố Suy
Phải biết Suy Tư
Chương 5. Sóc Đán
12 quải khí: Làm gì cũng phải đúng tiết đúng thời
Chương 6. Hối Sóc
Phải biết lẽ Âm Dương tiến thoái
Chương 7: Hằng Thuận
Thuận theo Thiên Văn Địa Lý
Chương 8. Ngự Chính
Phải thuận theo đường lối Trời
Trung Thiên
Chương 1: Tướng Dục
Tính Mệnh song tu
Chương 2: Khảm Nam
Âm Dương Tương Hoà
Chương 3: Quan Quan
Cô Âm Quả Dương
Chương 4: Thượng Đức
Thượng Đức, hạ đức
Chương 5: Nội Dĩ
An Tĩnh Hư Vô
Hạ Thiên
Chương 1: Duy Tích
Thất Phản, Cửu Hoàn
Quy Nguyên Phản Bản
Chương 2: Hà Thượng
Dùng Đạo Tâm chế ngự Nhân Tâm
Chương 3: Thái Dương
Chế Phục Hoả Hầu
Chương 4: Đơn Sa
Hoà Hợp Ngũ Hành
Chương 5: Cương Nhu
Diệu dụng của Âm Dương Hiệp Nhất
Chương 6: Như Thẩm
Đại Đạo Luyện Đơn
Tham Đồng Khế Kinh Văn:
Lời bạt của Nguỵ Bá Dương
Chương 1: Cối quốc
Sơ lược về cuộc đời Nguỵ Bá Dương
Chương 2: Ca Tự
TĐK là do 3 sách hợp lại: Kinh Dịch, Hoàng Lão, Luyện Đơn
Chương 3: Phi Đồ
Văn chương TĐK
Chương 4: Uỷ Thời
Nguỵ Bá Dương xưng danh theo lối chơi chữ
Tham Đồng Khế trực chỉ của Cảnh Hưu Từ.
Thượng Thiên.
Chương 1: Kiền Khôn
Kiền Khôn là cửa Dịch, là Lô Đỉnh của đạo Kim Đan
Chương 2: Nguyệt tiết
Khảm Ly là kỷ độ của Động Tĩnh, là Dược Vật.
Chương 3: Thiên Địa
Tượng Kiền Khôn.
Chương 4: Dịch giả
Khảm Ly là Biến Dịch.
Chương 5: Ư thị
Âm Dương không hợp, thì không có Sinh Khí.
Chương 6: Cố Dịch
Dịch thống Thiên Tâm
Chương 7: Bát Quái
Không biết biến thông, sẽ Chấp Trung, Chấp Nhất
Chương 8: Nhược phù
Tứ Thánh viết sách cốt minh truyền Chân Lý. Tham Đồng Khế cũng vậy
Trung Thiên.
Chương 1: Dương Toại
Nếu ta thành khẩn thì cửa Trời sẽ mở ra.
Chương 2: Thị Phi
Đạo Trời, Đơn Đạo giản dị. Lập dị là sai.
Chương 3: Thượng Đức
Bậc Thượng Đức Hành Đạo Vô Vi.
Bậc Hạ Đức hành Đạo Hữu Vi.
Chương 4: Dĩ Kim.
Diệu dụng của Hạ Đức: Tinh Hoa Hữu Vi.
Chương 5: Nhĩ mục
Yếu chỉ của Vô Vi.
Hạ Thiên.
Chương 1: Suy Diễn
Suy Diễn số Ngũ Hành sinh khắc sẽ suy ra Đạo Kim Đơn.
Chương 2: Hồ phấn
Phải biết phục thực Hạo Nhiên chi Khí mới thành Đạo.
Chương 3: Kim nhập
Luyện Đơn là thực hiên Chân Tính Thiên Lương.
Chương 4: Hoả Ký.
Hoà là cái Khí làm cho Âm Dương hoà hợp.
Chương 5: Thế nhân.
Tiểu thuật không phải Đại Đạo.
Chương 6: Tí Ngọ
Phục thực là Điều hoà, hợp nhất Ngũ Hành
Chương 7: Cự thắng.
Kim Đơn là chuyện có thật.
Bạt I : Bàn về Luyện Nội Đan.
Bạt II: Nhận Định về Tham Đồng Khế của Nhân Tử Nguyễn Văn Thọ
Đánh giá
There are no reviews yet